Người ta vẫn mưu cầu một sự ổn định khi cuộc sống đầy rẫy những trôi nổi bấp bênh- mà cuộc sống tôi sẽ mang đến cho chúng lại đầy bấp bênh. Như Olivia, công việc theo ý muốn của tôi có thể sẽ chẳng đủ cho những gì mình cần: Tôi sẽ không thể hỏi ý kiến của đứa trẻ trước khi đưa nó chuyển trường, và tôi sẽ không bao giờ biết con mình, như Mason, đã không bao giờ kịp nói lời tạm biệt với cô bạn gái đầu tiên viết thư ngăn bàn chuyển cho nó dòng chữ “Tóc cậu đẹp đấy”
Cuộc đời mạnh mẽ và cô độc của một bà mẹ đơn thân chảy tràn qua mắt tôi- việc theo dõi mười hai năm cuộc đời người khác làm tôi lềnh bềnh giữa kí ức và hiện tại, giữa hi vọng và tuyệt vọng mênh mang lẫn lộn vào nhau. Tôi đột nhiên nhận ra rằng, không thể tin tưởng vào một quyết định bồng bột nào đó mình vẫn thường đưa ra, cho dù ở bất cứ tuổi nào. Bồng bột không phải vì tôi khùng khịu đần độn hay hời hợt, mà vì tôi không chuẩn bị cho sự muốn của mình- tôi cứ ngông cuồng cho rằng mọi thời điểm đều đúng khi ta muốn, như đã rất tin rằng rồi sẽ thành, mọi điều ta muốn khi ta cố.
Để rồi như Olivia, tôi sẽ dành cả cuộc đời của mình để kết thúc những gì mình đã bắt đầu. Người ta vẫn mưu cầu một sự ổn định khi cuộc sống đầy rẫy những trôi nổi bấp bênh- mà cuộc sống tôi sẽ mang đến cho chúng lại đầy bấp bênh. Như Olivia, công việc theo ý muốn của tôi có thể sẽ chẳng đủ cho những gì mình cần: Tôi sẽ không thể hỏi ý kiến của đứa trẻ trước khi đưa nó chuyển trường, và tôi sẽ không bao giờ biết con mình, như Mason, đã không bao giờ kịp nói lời tạm biệt với cô bạn gái đầu tiên viết thư ngăn bàn chuyển cho nó dòng chữ “Tóc cậu đẹp đấy”; quên mất mình đã hứa sẽ tặng gì cho thằng bé vào sinh nhật mười sáu tuổi; cũng sẽ bối rối khi thấy nó hút điếu thuốc đầu tiên…
Tất cả những điều đấy đều có thể diễn ra, còn điều chắc chắn lại là tôi không biết rằng mình có thật sự mạnh mẽ như bà mẹ trong phim ấy không. Tôi cứ nghĩ rằng cuộc đời đến trước, đúng sai đến sau để rồi từ đó, sự cố chấp luôn khiến mình phải mệt nhoài chạy theo những quyết định- mà trước đó tôi đã cho là “rất đời. Không lý thuyết.”