Cyclo của Trần Anh Hùng

Sau Mùa hè chiều thẳng đứng, tôi xem tiếp Cyclo của Trần Anh Hùng. Cyclo lại là về cuộc sống của Sài Gòn những năm 95. Tôi vẫn gặp lại nhiều gương mặt của Mùa hè chiều thẳng đứng trong Cyclo, như quay ngược vì tôi không xem chúng theo đúng trình tự thời gian.

cyclo - Cyclo của Trần Anh Hùng

Cyclo của Trần Anh Hùng là một bộ phim nói về một góc khuất tồn tại ở đâu đó trong những căn hẻm xó xỉnh bẩn thỉu và những chung cư cũ nát của một thành phố trong một thế giới điên cuồng và nhớp nháp này- một thế giới tôi không muốn biết đến và từ chối muốn biết đến. Hiện thực tàn bạo và khốc liệt trong Cyclo làm thay đổi suy nghĩ của tôi, rằng Trần Anh Hùng là một kẻ theo đuổi chủ nghĩa duy mỹ, vị nghệ thuật.

cyclo1 - Cyclo của Trần Anh Hùng

 

Nếu Mùa hè chiều thẳng đứng phủ đầy ánh sáng thì Cyclo loang lổ đầy bóng tối, đen đúa, những mảng màu nhày nhụa- tôi cũng nhận ra trong đó một phần của cuộc sống những năm tháng cũ và ngay cả những năm tháng hiện tại. Ở một phần khác của những vườn cây xanh trong tuổi thơ tôi, còn có những ổ điện trần cũ nát hoen rỉ thi thoảng tóe lửa như trong Cyclo- đến tận bây giờ tôi vẫn còn một nỗi sợ hãi ám ảnh khi cắm điện vào một ổ điện của đường dây đấu nổi. Cuộc sống vẫn là sự pha trộn của đủ mọi màu sắc, đủ mọi thanh âm và ánh sáng và bóng tối như thế- Trần Anh Hùng vẫn phản ánh nó đầy đủ, bằng một cách lãng mạn nhất.

cyclo2 - Cyclo của Trần Anh Hùng

Cuộc sống của tôi hình như cũng đã có những điều ấy: một phần khác của một đêm thơ tôi nghe nhạc sống trong một quán trà có ánh đèn, có cô ca sĩ với giọng hát lả lướt, lử người với vị ngọt của vài ly cocktail. Nhưng rồi một ngày điều đó trở nên rỗng không như một bãi nước bọt nhạt thếch và vô nghĩa tận cùng- như một lớp vỏ nổi lềnh bềnh trên bề mặt- Thước phim Cyclo của năm 95, khi đó, Thanh Lam vẫn còn rất trẻ, đôi mắt rất tình trong khúc Em ơi Hà Nội phố, ly Magaritta của Yên Khê gắn lên vành lát chanh ta nhỏ xíu không bao giờ còn có thể tìm thấy ở thời điểm hiện tại. Ví dụ nếu tôi xem Cyclo lần đầu cách đây năm năm, có thể vẫn còn đi ra ngoài vào một buổi tối và thấy ý nghĩa trong việc kiếm tìm gì đó ở một pub nhạc, đã từng thích Thanh Lam… Không, tôi đã không còn thích giọng hát phô trương của nàng ở thời điểm hiện tại nữa. Đôi khi, phòng tôi là những đêm của một thứ tuổi trẻ bê tha trôi vô hướng trong một đống tàn thuốc lá, vỏ chai rỗng,… và những suy tưởng vô tội vạ. Không có ánh đèn nào đủ sáng cho những đêm như thế.

cyclo3 - Cyclo của Trần Anh Hùng

Đại loại, trong một cuộc đời, cảnh nào cũng sẽ có. Cả ánh sáng và bóng tối. Trong Cyclo của Trần Anh Hùng và cả trong tuổi trẻ của tôi.

{ 0 comments… add one }

Leave a Comment